Bài đăng

Bài thơ đưa tiễn-Ôi, thầy!

Ôi, thầy! Sớm mai thức dậy sáng tinh mơ Hung tin chợt đến chẳng đợi chờ Người thầy chủ nhiệm không còn nữa Phút chốc im lặng rồi thẫn thờ Chuyện gì diễn ra lúc này đây? Hay chỉ là gió thoáng nơi này Người gặp chưa lâu, nay đã mất Cuộc sống vô thường, giờ mới hay Đứng trước khung ảnh, thấy xót đau Mọi chuyện giờ như giấc chiêm bao Thầy ơi, sao lại ra đi mãi? Để lại niềm thương tiếc dạt dào Bao lớp học trò đến tiễn đưa Người rưng rưng, người khóc như mưa Còn đâu dáng thầy trên bục giảng Dõng dạc câu từ giống ngày xưa Thầy đi mãi về chốn xa xôi Đời là cõi tạm, chỉ thế thôi Nơi này nước mắt và thương nhớ Cho một bóng hình mãi không nguôi Một chút vấn vương chợt ùa về Ngày thầy đến lớp trên đường quê Giờ đây chỉ còn trong kỉ niệm Trong những câu thơ mãi không đề!!! “ Gửi cảm xúc vào lời thơ, buồn nhưng không thể khóc - An Hồ”

Tập thơ - Nhật kí con tim - Yêu đơn phương

3/7/2014 Một ngày vắng trong chuỗi ngày bất tận Tập làm quen nỗi nhớ đầy vơi Sao vẫn ngỡ như e đang bên cạnh Dù giờ đây 2 đứa 2 nơi Nơi xa đó, nơi này a vẫn nhớ 1 chút thôi ánh mắt với nụ cười Lòng bỗng chốc hoài mong rồi khắc khoảy Lối về xưa nay đã vắng bóng người Màn đêm xuống, miên man dài vô tận Bài nhạc buồn da diết lẫn thiết tha Giai điệu nào mang đến nỗi xót xa Dù ko nói nhưng lòng a vẫn thấu Cơn gió lạnh thổi vào trong tiềm thức Ở nơi xa,hãy ấm áp nghe e Đêm lặng lẽ ru e vào giấc ngủ Chỉ thế thôi để ai đó an tâm! 22:08 4/7/2014 Lại 1 lần gọi tên e lặng lẽ Nhớ thì sao,có nói cũng bằng ko E ko hiểu hay vô tình ko biết Lời trong tim vỡ quá hoài công Ngày cũng qua,lời thương vẫn còn đó Một phút giây nhung nhớ thoáng qua mau Đợi chờ e cho nhung nhớ gửi trao Vậy mà phải lặng im rồi chôn dấu Đau 1 mình,e ko cần phải biết Buồn 1 mình, ko phải nói e hay Có thương tổn dằn lòng rồi cố xóa Sự quan tâm ko thể níu đắng cay Cơn mưa nhỏ đủ làm tim giá buố

Góc tâm sự - Tâm tư - Kí ức phần cuối

Thứ 3 tới là sinh nhật của nhỏ rồi. Nó đã trong đợi cái ngày này lâu lắm. Lạ thật, nó trong chờ để làm cái gì. Nhỏ có vui khi gặp nó ko, có mừng khi nghe nó chúc mừng sinh nhật ko, có hạnh phúc khi nhận quà sinh nhật nó tặng ko? Hoàn toàn là ko, vậy sao nó còn trong chờ???Sinh nhật người nó yêu, mà yêu thầm, chắc cũng chỉ là 1 ngày trong bao nhiêu ngày rất rất bình thường nó trải qua. Làm 1 cái video mừng sinh nhật, nó thích thú xem tới xem lui. Nó nghĩ nhỏ xem clip này sẽ thấy vui, sẽ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng nó lầm rồi, trong nhỏ nó đã không còn là gì. Chưa chắc nhỏ còn nhìn thấy sự tồn tại của nó quanh đây, trên FB, trên zalo…Nó thì vẫn bình thường, gặp nhỏ thì coi như không có gì xảy ra, tiếp túc làm ra vẻ xa lạ. Chi vậy, trong khi trong lòng biết bao nhiêu điều muốn nói cho nhỏ biết. Nhưng nó có lý do chứ, ôm cái tâm sự đó 1 mình còn hơn là nói nhỏ nghe. Tại sao? Nó đâu tin nhỏ sẽ quan tâm và chia sẽ với nó, nhiều khi nói ra để nhận 1 sự vô tâm phớt lờ thì nó sẽ càng buồn hơn th

Góc tâm sự - Hạnh phúc của anh là em - Kí ức phần 3

“Tình yêu đôi lúc không cùng cảm giác yêu thương từ hai người ...dù cho hạnh phúc em chọn là ai...đâu phải anh! chỉ cần em nói em buồn...anh sẽ đến bên em để nghe tâm sự của em. dù cho con tim này vỡ nát... Rồi một lần đã cố nói với anh là tình yêu em đã chọn thật nhiều nỗi đau. Rằng lòng mình chỉ biết nói với em lời quan tâm của 1 người bạn thân... Vẫn cứ lắng nghe con tim em như thế nào? Người mình yêu không vui phải làm sao? Cứ thế trôi qua bao nhiêu tháng ngày...anh có hay! Đối với anh khi đưa ra hai con đường... Bỏ mặc em hay anh sẽ bên em? Dẫu có thêm bao nhiêu nỗi buồn hay nỗi đau! Anh sẽ bên em” Lời bài hát đơn giản thôi phải không em? Bài hát này anh đã nghe nhiều lần, có vẻ đã thuộc lòng rồi. Và ngẫm nghĩ…thấy nó luôn đúng, đúng với tâm trạng anh, đúng với suy nghĩ của anh. Tuy sự thật có hơi khác một chút, nhưng bài hát này cũng giống như câu chuyện khái quát về nó.             Lúc này tự hỏi rằng anh đang nghĩ tới ai? Thì còn ai ngoài em,

Góc tâm sự - Một ngày mưa - Kí ức phần 2

Mưa, sao lại rơi vào lúc này. Kỳ lạ, mà cũng trùng hợp thật, mưa lúc nào cũng giải tỏa được nỗi niềm của nó. Mà nào có phải mưa là bạn ngồi lắng nghe tâm sự của nó, chỉ là những giọt nước bình thường, mang đến lạnh giá trống vắng. Nhưng đến lúc nào đó nó cảm thấy được sự có mặt của những cơn mưa giống như bạn nó. Cứ mưa là nó tâm trạng, nó cảm xúc, và sau cơn mưa nó bừng tỉnh, tâm sự trong lòng nó được vơi đi. Headphone vang lên những bản nhạc không lời dịu êm nhẹ nhàng, nó hòa mình vào mưa và cái laptop viết lên bao tâm sự. Nhiều người nhìn thoáng qua, nó cắm cúi với cái laptop thì chỉ biết chơi game. Không ai biết nó nghĩ gì, chỉ biết có làm bạn với cái vật vô tri vô giác. Cái laptop vô tri vô giác đó lại là nơi nó trút bao nhiêu tâm sự, nỗi niềm. Bạn thân thì nó có, nhưng ko phải chuyện gì và lúc nào nó cũng có thể chia sẽ. Tự kỷ ư? Có phần đúng, nó tâm sự với laptop, nó viết những gì nó nghĩ vào và đọc thầm, cho vơi đi sự trống vắng cô đơn của bản thân mình. Nó sống nội tâm, đa

Góc tâm sự - Chợt khóc - Kí ức phần 1

“ Rầm”-tiếng sấm làm nó tỉnh giấc. Nó vừa có một giấc mơ buồn, buồn lắm, nghĩ lại trái tim nó quặng thắt. Nó thấy gì, thấy người yêu của nó rời xa nó, nó có ôm lấy, nắm chặt tay nhưng vẫn rời xa. Ừ, thì buồn, chẳng ai vui khi phải xa người mình yêu cả. Nó cũng thế, nghĩ đến nó chỉ muốn khóc. Nhưng không khóc được, có lẽ giả vờ lạnh lùng lâu nay nó đã thành công, nó đã chay sạn được cảm xúc của mình. Nhưng mặt nạ đó chỉ là giữ cho nó ít phải buồn hơn, chứ thực ra nó là một người hay buồn, cô đơn và luôn cần người để yêu thương. Nó gắn tai nghe, mở điện thoại ngay bài “Anh vẫn còn yêu em” của Minh Vương. Giai điệu cũng bình thường, không có gì nhưng lúc này nó nghe lại thấy buồn. Buồn như chuyện tình mà nó với nhỏ có được bấy lâu, buồn như tâm trạng của nó lúc này. Nó thở dài, chẳng ai chia sẽ được với nó lúc này. Giai điệu cất lên bên tai, và lòng nó chìm lắng với từng câu chữ đó: “Những lúc gặp nhau nói anh giờ đây ổn rồi mà. Mà em biết không anh cố che đi nỗi buồn đó. Muốn xóa sạch

Tập thơ tổng hợp

Mơ  về em A tìm e trong cơn mơ huyền ảo Đễ vỡ tan bao ảo ảnh yêu thương Mình a với nơi này ôm mong nhớ E nơi nào sao chẳng chút vấn vương Chợt nhắm mắt e đang cười âu yếm Tìm lại đâu nhịp đập của con tim Nhớ e thao thức bao đêm thức giấc Góc vắng xưa mình a đứng im lìm Đôi mắt lạnh bao nhiêu lần rơi lệ Giọt đắng cay òa vỡ với xót xa Mím chặt môi lời buồn chẳng nói ra Và nước mắt tuôn theo dòng thương nhớ Nhìn nơi nào để thấy e cười nói Giấc mơ nào để được ở bên e Để yêu e nhiều hơn a từng thế Lặng thầm bên e dõi bước e đi 15/11/2013 Chờ  em Lại 1 ngày a ko thể gặp e 1 tuần qua sao trống vắng im lìm E nào biết nơi này a mong nhớ Gặp lại e để cảm thấy êm đềm Mưa sầu nhớ không ngừng rơi nước mắt Nắng hắt hiu nơi nào vắng bóng người Gió thầm lặng vi vu hoàng hôn tím Nhớ nhiều sao nhớ ánh mắt nụ cười Lại tỉnh giấc miên man bao sầu nhớ Đã 0h bỗng chợt nhớ về ai Đang yên giấc nơi phương trời xa đó Có hay ko 1 kẻ mong đợi hoài 18/11/2013 Mãi  xa Ko còn

Truyện ngắn:Yêu từ xa - Thế giới thứ 3

            Tia nắng đầu tiên hòa vào giọt sương rơi nhẹ trên mái tranh, và nó tỉnh giấc. Nó nhẹ nhàng bước ra nhìn cảnh vật xung quanh. Cảnh vật thật đẹp, thế mà nó lại buồn, một nỗi buồn miên man. Nó buồn vì tình yêu, nó buồn vì mình là một thằng con trai yếu đuối ủy mị, nó buồn vì người nó yêu không bao giờ chấp nhận nó, và nó buồn vì mình là một thằng gay… ……             Một ngày đi học như mọi ngày bỗng thành một ngày đặc biệt với nó. Đang đi trong sân trường, chợt nó bắt gặp nụ cười của một cậu con trai đang đi cùng với đám bạn. Cậu không để ý gì tới nó, chỉ lo cười nói với đám bạn, còn trái tim nó thì như đã tan chảy. Chỉ một nụ cười với chiếc răng khểnh, nó đã cảm thấy thích cậu đến không nói nên lời. Về nhà, nó thẩn thờ như người mất hồn, cứ nhớ mãi nụ cười kia. Và rồi tình yêu đến với nó như thế, nó ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ. Nó cứ tưởng nó sẽ mãi vô cảm, không còn biết yêu thương. Từ lúc biết nó là gay, cha mẹ, người thân nó nhẫn tâm hắt hủi, xa lánh và rồi họ bỏ rơi n

Truyện ngắn: Nước mắt chia xa

Nó dọn vào phòg trọ,chíh thức trở thàh 1 sinh viên.Ngàh côg nghệ thôg tin,như nó hằg mơ ước.Cạh phòg trọ của nó là 1 cô bé dễ thươg,nhỏ sớm chiếm lấy cảm tìh của nó chỉ trog vài lần gặp mặt nhau.Mún làm quen với nhỏ,nhưg nó ko biết phải làm gì.Đôi lần nó cũg cười cười,chào hỏi nhỏ,nhưg nhỏ ko quan tâm gì tới nó.Nó cũg bùn,nhưg bùn trog im lặg,nó cũg biết nó ko đẹp,nó nhà quê.Nhưg niềm vui mỗi khi nó gặp nhỏ,đc nhìn nhỏ cười sớm làm vơi đi nỗi bùn ấy.Nó chỉ mog đc ở cạh nhỏ,nhìn nhỏ cười vui đã là hạh phúc với nó rồi. Nó tìm côg việc chạy bàn ở quán cafe gần trườg,đủ để trag trải.Đi học cả ngày,đến tối lại phải chạy lên quán làm đến hơn 10h.Vất vả là thế,nhưg nó vẫn kiên trì.Nó chỉ trôg hết giờ làm để về nhà gặp nhỏ,chỉ như z mà nó vơi bớt mệt nhọc.Nói là gặp,nhưg thực ra nó chỉ đứg cạh cửa sổ nhìn nhỏ học bài.Đơn giản thế thôi,n

Truyện ngắn: Yêu vụng vặt/Giá trị tình yêu

Nó run run cầm nhàh hoa dại đến gần nhỏ.Nhỏ ngạc nhiên nhìn nó đưa càh hoa mà lắp bắp: - Tôi...thích...bạn! Nhỏ bật cười: - Đừng đùa nữa,a cũg biết là tôi ko thích a kia mà.A khờ khạo như z thì làm sao hợp với tôi! Rồi nhỏ vào nhà,bỏ lại nó đứng lặg người.Đúng,cù lần khờ khạo như nó ai mà yêu.Nó buồn,nước mắt nó rơi,ngoài im lặng nó ko biê ́t làm gì. ... Nó cùng cha mẹ lên thàh phố thăm gia đìh dì.Một pữa nó chợt gặp nhỏ ở nhà đối diện,vô tìh nó và nhỏ nhìn nhau.Chỉ 1 ánh mắt thoáng qua đã làm trái nó xốn xang.Sau hôm đó,nó hay ra sân đứng nhìn sang nhà nhỏ,đợi nhỏ đi học về.Để nó đc thấy nhỏ,với nó như z đã là vui lắm.Gia đìh biết chuyện,ai cũg phản đối,nó như vậy làm sao có thể với con nhà quyền quý như nhỏ?Nó im lặg,nó vẫn trộm nhìn nhỏ,rồi đến lúc nào đó nó ko hay nó đã yêu nhỏ. ... Nó lại đứg ngoài sân,đợi nhỏ đi học về.Nó